Giản Tà khoác chăn, trên tay cầm một chén vơi nước nóng, ngồi trong xe cảnh sát nhìn người bên ngoài đi lại vội vã.
Dù con yêu vật biến mất không có lý do, nhưng lại có một người phụ nữ sống một mình bị sát hại. Cảnh sát cần phong tỏa hiện trường vụ án, xung quanh đây có thể thấy rất nhiều đường chỉ giới màu vàng.
Mà Giản Tà đang được trông giữ trong xe cảnh sát lại đang thất thần.
...Và suy nghĩ về nhân sinh.
Một lúc sau, cậu quyết định nói chuyện với người tạo ra âm anh ảo giác trong đầu cậu: "Anh là ai?"
Nhưng câu hỏi của Giản Tà cứ như đá chìm đáy biển, một cục đá ném vào biển lặng đến cả gợn sóng cũng không có.
"Đã là "kỷ niệm một năm" thì tại sao bây giờ anh mới xuất hiện?" Cậu quấn chặt tấm thảm, hỏi.
"Giống như một con rắn ngủ đông, tự chuẩn bị đồ ăn cho bản thân... Thế nên, anh cũng muốn ăn tôi đúng không?"
Ngay sau đó, trong đầu cậu truyền đến một tiếng cười giễu cợt, hình như rất vừa lòng với cách cậu nói chuyện, như là một thằng đểu vậy.
[ Ôi, yên tâm đi, tôi chắc chắn sẽ ăn em thôi.] Anh ta cong môi, chậm chạp mà tỏ ý nói: [ Nhưng không phải là bây giờ.]
"..."
Đúng là không phải ảo giác rồi.
Không thì ảo giác của ai mà còn có thể cười nhạo chính bản thân cơ chứ, nắm tay cậu lập tức liền nắm chặt.
Giản Tà hít một hơi thật sâu định nói thêm điều gì thì cửa xe cảnh sát đột ngột bị người ta đứng bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-co-chung-than-the-voi-ta-than/222792/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.