Cù Mộ nhìn thời gian Đào Yêu đi vào gần 40 phút vẫn chưa ra, sợ có chuyện gì, muốn tiến lên gõ gõ cửa, gõ gần nửa phút cũng không có người trả lời: "Đào Yêu, có nghe thấy không Đào Yêu?"
Vẫn luôn không ai trả lời Cù Mộ cắn chặt răng đẩy cửa ra, lọt vào trong tầm mắt chính là Đào Yêu cả người đều chìm trong bồn tắm, nhắm hai mắt như là không có hô hấp, Cù Mộ đ* một tiếng vội vàng tiến lên đỡ hắn ra, một tay vỗ vỗ mặt Đào Yêu, "Đào Yêu, Đào Yêu nhóc tỉnh tỉnh, Đào Yêu."
Đào Yêu đột nhiên mạnh mở mắt ra, hít một hơi thật sâu, trong mắt mang theo sợ hãi chưa tiêu tán, cậu bắt lấy quần áo trước ngực Cù Mộ thật chặt, nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc, chậm rãi bình tĩnh lại.
Cù Mộ thấy thế mắng một câu, thằng đầu đỏ đáng chết, lúc ấy hắn nên làm là đến cục cảnh sát mới đúng, con mẹ nó.
Đào Yêu bình tĩnh lại mới nhận ra đang là tình hình là gì, nhất thời đỏ mặt, từ khi có ký ức tới nay còn chưa có thân mật với ai như vậy đâu, "Cậu, cậu đi ra ngoài trước đi, mình không có việc gì."
Cù Mộ lại không cảm thấy có cái gì, chẳng qua, thằng nhóc này làn da cũng quá trắng đi, thằng nhóc nhỏ cũng cực kỳ tinh tế.
Đào Yêu lau người, sau đó mới phát hiện mình hình như không có quần áo, đồng phục học sinh cũng ướt sũng, cuối cùng đành phải quấn khăn tắm đi ra ngoài, "Cù Mộ, cậu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-truong-trum-truong-theo-duoi-tui-khong-tha/2832743/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.