Bạn học Cù 1 tuổi nằm mơ cũng không thể nghĩ được có một ngày hắn sẽ trở thành người mẹ dỗ con ngủ, hắn vừa đến gần đã nghe thấy nhóc nhỏ trên giường thì thào "Mẹ ơi", cái trán một tầng mồ hôi, môi trở nên trắng đi, Cù Mộ nương theo ánh đèn rút tờ giấy lau mồ hôi cho người ta, lúc tay bị bắt lấy hắn ngẩn người, sau đó đổi một cái tay khác tiếp tục lau.
"Đừng đi, mẹ đừng đi..." Tay đang nắm tay Cù Mộ kia run lên, sau đó có chút siết chặt, một hồi lâu Cù Mộ vẫn không thoát ra được, nhìn người nọ như bị bóng đè Cù Mộ vỗ vỗ đầu Đào Yêu, nhẹ nói: "Ngoan, mẹ không đi." Phỏng chừng bạn học Cù Mộ mười tám năm nay hôm nay là ngày kiên nhẫn nhất.
Người dần dần an ổn lại, nhưng bàn tay đang nắm lấy Cù Mộ gắt gao như cũ, Cù Mộ đành phải ngồi xuống bên giường, nhìn chằm chằm khuôn mặt đang say ngủ của Đào Yêu, hắn có chút sững sờ, hắn cũng không phủ nhận Đào Yêu lớn lên thực sự đẹp, lấy lại tinh thần hừ nhẹ, "Mắt to, mũi nhỏ miệng nhỏ, lớn lên cũng ra gì đó chứ."
Sáng sớm hôm sau Đào Yêu thức dậy, cảm thấy trong tay có thứ gì đó, nheo mắt nhíu mày, nghiêng đầu liền thấy Cù Mộ ngủ ở mép giường, tay mình còn đang nắm tay hắn, Cù Mộ tựa hồ có chút cảm giác tỉnh lại, sửng sốt một chút, khàn giọng nói: "Nhóc định giữ vậy hoài sao?"
Đào Yêu buông tay ra, nghi hoặc nhìn thiếu niên ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-truong-trum-truong-theo-duoi-tui-khong-tha/2832741/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.