Và Khương Mịch Tuyết trên đường cùng Isabella đến nhà hát, cũng có chút phân tâm suy nghĩ về chuyện này.
Đúng như lời đã nói trước đó, Isabella mặc một chiếc váy dạ hội có thể đi t.h.ả.m đỏ, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác, nhưng vừa vào đến trong nhà, lập tức cởi áo khoác ra, hào hứng nhìn ngó xung quanh.
Xem kịch là một sự kiện khá trang trọng, hơn nữa đây lại là vở kịch nổi tiếng do đoàn kịch nổi tiếng biểu diễn, vì vậy khán giả có thể mua nổi vé vào cửa trận này gia cảnh phần lớn không tệ, có không ít người giống Isabella, ăn mặc hết sức trịnh trọng.
Lúc này đã bắt đầu cho vào rạp, tuân thủ nguyên tắc giữ yên lặng khi xem, mọi người cơ bản đều không trò chuyện, hoặc hạ thấp giọng nói xuống mức nhỏ nhất.
Isabella kéo Khương Mịch Tuyết đi một mạch đến chỗ ngồi của các cô.
Vừa nãy cô nàng vẫn luôn lải nhải nói nhỏ không ngừng, nhưng Khương Mịch Tuyết đáp lại câu được câu chăng, đến lúc này, Isabella mới nhận ra Khương Mịch Tuyết đang thất thần, dùng khuỷu tay huých nhẹ Khương Mịch Tuyết, dùng hơi hỏi: "Sao thế?"
Khương Mịch Tuyết rũ mắt xuống một chút: "Xin lỗi, tôi đang nghĩ chút chuyện."
—— Trước đó gặp Ambert trên đường, lời hắn nói Khương Mịch Tuyết cũng không nghe rõ hoàn toàn, nhưng chỉ những gì cô nghe được, dường như đã có chút ý vị sâu xa.
Hơn nữa lần trước khi cô tình cờ thoáng thấy bóng dáng Ambert, đối phương dường như cũng đang nói chuyện với ai đó —— hơn nữa còn là cuộc trò chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022620/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.