"Tôi đã nói từ sớm là tôi không muốn đến đây rồi!" Người đàn ông nói tiếng Anh, vì tốc độ quá nhanh nên một số từ ngữ phát âm không rõ ràng.
"Chúng ta đi chỗ khác, Thái Lan, Việt Nam, hoặc Châu Phi —— cuộc sống ở đó cũng tốt hơn hiện tại nhiều a!!"
Bước chân Khương Mịch Tuyết hơi khựng lại.
"—— Mày vì Douis bị gài bẫy, cho nên nhất định cũng muốn tao cùng hắn ngã ngựa mới thoải mái phải không?!" Người đàn ông lại đột ngột cao giọng, "Mày có biết hay không ——"
Nói đến đây, hắn đột nhiên dừng lại, dường như nhận ra phía trước còn có người —— dù không rõ đối phương có hiểu tiếng Anh hay không, nhưng sự cẩn thận vẫn khiến hắn tạm thời im tiếng.
May là đúng lúc này, người phụ nữ phía trước đột nhiên rẽ trái, đi vào một con đường nhỏ bên cạnh, tách khỏi lộ trình hắn định đi.
Tuy nhiên người đàn ông vẫn cẩn thận nhìn về phía đó, xác định đã không nhìn thấy bóng dáng người phụ nữ kia nữa, mới tiếp tục hùng hổ c.h.ử.i rủa: "Mày có biết hay không, chuyến này tao đến đây có thể mất mạng đấy!!"
Người đầu dây bên kia dường như nói gì đó, lại chọc cho gã đàn ông tức đến giậm chân: "Tao phi —— chẳng lẽ tao có ngày hôm nay không phải là vì bọn mày gài bẫy tao nhất định phải kéo Khương Mịch Tuyết lên thuyền sao?! Nếu không hôm nay ông đây vẫn còn đang ăn ngon uống say ở Hoa Quốc!!"
Sau một hồi c.h.ử.i bới đối phương, Ambert trực tiếp cúp điện thoại người bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022619/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.