Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
"Bọn em vào chơi được không ạ?"
Một đám trẻ con, lúc phản nghịch không hiểu chuyện thì rất ồn ào, nhưng khi ngọt ngào lên thì cũng thật khéo miệng.
Khương Mịch Tuyết cười một cái: "Cảm ơn nhé."
"Tất nhiên là được, nhưng đừng ồn quá nha."
Trước mặt khách, đám thiếu niên thiếu nữ này vẫn thể hiện rất lễ phép. Khương Mịch Tuyết bảo đừng ồn quá, chúng liền thực sự không phát ra tiếng động gì quá lớn, lần lượt đi vào nhà, ngồi xuống phòng khách, thì thầm to nhỏ bàn tán với nhau.
Sự đối đãi này của Khương Mịch Tuyết thực sự khiến chúng có cảm giác mình là người lớn.
Khương Mịch Tuyết xách từ trong tủ bên cạnh ra hai chai Coca lớn – đây là do Lộ Tư Trạch mua trước đó, nhưng lúc này "mượn" một chút chắc cũng không sao – sau đó lại lấy ra một túi cốc giấy: "Phiền các em tự rót nhé."
Đám trẻ này ngày thường bị quản lý khá nghiêm ngặt chuyện ăn vặt, giờ có cơ hội uống Coca, đứa nào cũng rất vui, tranh nhau rót đầy cốc cho mình.
Mọi người ríu rít trò chuyện một lúc, lại có đứa hỏi: "Chị ơi lúc nãy chị xem sách gì thế ạ?"
Khương Mịch Tuyết liền lấy cuốn sách mình vừa xem tới. Cô bé đặt câu hỏi hào hứng nhận lấy, nhưng rất nhanh biểu cảm xụ xuống: "Trên này viết cái gì thế ạ, em đọc chả hiểu."
"Là tiếng Anh," Khương Mịch Tuyết nói, "Sau này các em học hành chăm chỉ thì sẽ hiểu thôi."
"Năm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022373/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.