Nếu không phải sau đó trên lầu hình như xảy ra chút động tĩnh, ngăn cản sự truy sát của tên NPC này, thì nói không chừng bọn họ cũng phải bị rượt mười mấy phút giống Lộ Tư Trạch rồi.
"Nhưng mà bọn tôi tìm được mấy cái hộp," Vinh Dật lấy đồ từ trong ba lô ra, "Trên này có dán logo chương trình, chắc là sẽ có ích chứ nhỉ?"
Thứ anh lấy ra là mấy khối ghép hình giống trò chơi Tetris, nhìn bề ngoài thì chưa xác định được có tác dụng gì.
"Có logo thì chắc chắn dùng được, chỉ là chưa biết khi nào mới phát huy tác dụng thôi," Giang Nghiên Tân gật đầu, rồi quay sang hỏi Khương Mịch Tuyết, "Mịch Tuyết, bên em có thu hoạch gì không?"
Nhìn Khương Mịch Tuyết cô đơn lẻ loi, đến cái túi cũng không mang theo, Giang Nghiên Tân mở lời cũng khá uyển chuyển: Trước đó trong lúc giao lưu với những người khác, anh đã biết chuyện Khương Mịch Tuyết nói muốn nghĩ cách mở cánh cửa từ tầng 3 xuống tầng 2.
Nhưng hiển nhiên cánh cửa này là cốt truyện chính, muốn mở ra không dễ như vậy – tổ chương trình cho bọn họ tận 24 tiếng để trốn cơ mà!
Mới qua có ba tiếng đồng hồ!
Giang Nghiên Tân đã soạn sẵn kịch bản trong đầu, nếu Khương Mịch Tuyết nói mình không có thu hoạch gì, anh nên giảng hòa và an ủi thế nào, lại thấy Khương Mịch Tuyết gật đầu: "Ừm, em tìm được cách đi xuống rồi."
Những người khác vội vàng hỏi: "Xuống kiểu gì?"
Khương Mịch Tuyết lấy từ trong túi ra một tấm thẻ, tay đưa sang phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022345/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.