Dưới sự hoảng loạn, mấy người muốn chạy nhưng phương hướng lại xung đột, dẫn đến việc va vào nhau ngã dúi dụi. Tuy nhiên bọn họ cũng chẳng màng trách cứ lẫn nhau, bò dậy từ dưới đất xong lại vội vàng tiếp tục lăn lộn bò toài chạy ra ngoài.
Chỉ trong chớp mắt, đội ngũ vốn đang tụ tập liền tan tác như chim vỡ tổ, chỉ còn lại Khương Mịch Tuyết đứng tại chỗ. Chờ đám đông chạy hết sạch, cô mới ngồi xổm xuống, nhặt lên từ mặt đất một món đồ bị rơi ra trong lúc hỗn loạn vừa rồi. À không, là thẻ nhân viên.
Cô nhìn nội dung trên đó, sau đó chỉnh lại bộ tóc giả, chọn một hướng rồi tiếp tục đi về phía trước.
Sau khi rẽ qua hai ba khúc ngoặt, cô mới dừng lại trước một cánh cửa.
Đẩy cửa bước vào, đó chính là khu sân thượng bị niêm phong trên bản đồ địa hình.
Trên sân thượng có mười mấy người, một bộ phận trang điểm kiểu NPC, cũng có những người ăn mặc bình thường, trông như nhân viên phụ trách điều phối.
Đối với việc Khương Mịch Tuyết bước vào đây, bọn họ cũng không tỏ vẻ nghi ngờ gì, chỉ tưởng cô vừa đi tuần tra về. Có người hỏi: "Những người khác đâu? Sao đi tuần mà chỉ có mình cô về đây?"
Khương Mịch Tuyết bình tĩnh trả lời: "Ồ, tôi đi lên từ tầng 3."
"Cổng kiểm soát từ tầng 3 xuống tầng 2 xảy ra chút vấn đề, tổ trưởng bảo tôi lấy thẻ cửa của mọi người xuống thử xem, xem là do thẻ của chúng tôi có vấn đề hay là khóa bị hỏng."
Trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022344/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.