Ngay cả nam chính Bách Cảnh Hoán, người trước đó còn tỏ thái độ "mắt không thấy, tim không phiền" với Khương Mịch Tuyết, khi nhìn thấy cô đến cũng chủ động chào hỏi một cách gượng gạo: "Khương... chào buổi sáng."
"Chuyện ngày hôm qua, cái đó, cô không sao chứ?"
Khương Mịch Tuyết đáp: "Cảm ơn thầy Bách quan tâm, tôi không sao."
Ánh mắt Bách Cảnh Hoán đảo qua đảo lại: "Không sao là tốt rồi."
Anh ta lại an ủi thêm một câu: "Làm nghệ sĩ, đôi khi sẽ gặp phải những fan cuồng hoặc antifan cực đoan như vậy, đây cũng coi như con đường tất yếu phải trải qua để nổi tiếng, cô..."
Bách Cảnh Hoán khựng lại, nhận ra với lộ trình phát triển trước đây của Khương Mịch Tuyết, xác suất gặp phải chuyện này hẳn là cao hơn nhiều so với nghệ sĩ bình thường. Vì thế, lời nói của anh ta lại ngượng ngùng bẻ lái: "Tóm lại, rất khó hoàn toàn tránh khỏi, chỉ có thể cố gắng bảo vệ tốt chính mình thôi."
Khương Mịch Tuyết mỉm cười lịch sự: "Cảm ơn anh."
Buổi quay sáng sớm trôi qua rất nhanh. Trải qua hai ngày mài giũa đầu tiên, Khương Mịch Tuyết hiện tại đã quen và hiểu rõ cách quay phim truyền hình: Đôi khi một cốt truyện liền mạch cần được hoàn thành bởi tổ hợp nhiều góc quay khác nhau. Là diễn viên, cô cũng cần lặp lại diễn xuất với nhiều tư thế khác nhau.
Hơn nữa, do hạn chế về bối cảnh và lịch trình diễn viên, trình tự quay cũng không hoàn toàn dựa theo cốt truyện.
Ban đầu, Khương Mịch Tuyết thật sự không quá quen với kiểu logic cốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022194/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.