Sau đó Thích Tinh mới phản ứng lại: Từ từ, cái nút đã ấn xuống hai giây rồi, hình như cô ta cũng không cảm thấy bị điện giật? Cô ta lặng lẽ mở đôi mắt vừa nhắm lại theo phản xạ có điều kiện, sau đó mới phát hiện đề bài hiển thị trên màn hình điện t.ử bên dưới đã biến mất. Thay vào đó là hiệu ứng pháo hoa kiểu biểu cảm của người trung niên, cùng một dòng chữ to kiểu nghệ thuật PPT đang xoay tròn: Chúc mừng bạn! Trả lời đúng!
Thích Tinh: "...?!"
Thích Tinh đột ngột quay đầu nhìn Khương Mịch Tuyết: "Cô trả lời đúng?! Sao mà đúng được???"
Bằng cấp Khương Mịch Tuyết cao lắm sao? Sao cô ta không nhớ nhỉ!
Làn đạn cũng là một mảng dấu chấm hỏi. 【???? Nhanh vậy sao?】 【Tuyệt vọng quá, tôi ôn thi công chức nửa năm thế mà không tính nhanh bằng một nữ minh tinh bình hoa】 【Cô ta đoán mò đúng không đoán mò đúng không đoán mò đúng không】
Khương Mịch Tuyết nói ngắn gọn: "24 và 8 có ước số chung là 4." (Cách giải mẹo/tính nhẩm nhanh)
Thích Tinh: "??" Ước số chung là cái gì?
Nhưng trực giác mách bảo nếu hỏi tiếp sẽ lộ ra chuyện mình vô văn hóa, nên cô ta đành ngượng ngùng ngậm miệng, giả bộ ra vẻ mình rất hiểu: "À, ra là thế ——"
【Cái dáng vẻ không hiểu mà giả vờ hiểu này thật giống hệt tôi】
Nói xong, Thích Tinh lại mạc danh cảm thấy lưng như kim châm, vội vàng nói: "Không phải bảo trả lời đúng có thể xem cảnh tượng bên phía khách mời sao? Xem kiểu gì?"
Cô ta vừa dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chuyen-gia-toi-pham-tro-thanh-sao-nu-nhieu-tai-tieng/5022172/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.