Chín giờ tối, Lục Hàm Nguyệt đến tìm Hoài Hạnh. Suốt hơn nửa tháng qua, công ty chỉ có một mình cô nên cô hơi không quen, nhưng nghĩ đến việc hiếm khi thấy Hoài Hạnh không còn căng thẳng như trước, chút không quen này cũng dần dịu lại.Cô theo thói quen nhập mật mã ở cửa, nhưng hệ thống báo sai mật khẩu. Cô thấy khó hiểu, vội vàng gọi điện cho Hoài Hạnh, vừa thấy đầu dây bên kia bắt máy liền hỏi: "Tiểu Hoài, mật khẩu mới của cậu là gì thế?""921228." Hoài Hạnh cười đáp, "Xin lỗi, tôi quên nói với cậu."Lục Hàm Nguyệt nghe thấy dãy số có ý nghĩa đặc biệt ấy thì ngẩn người ra. Đúng lúc đó, điện thoại vẫn chưa tắt, người trong nhà nghe thấy tiếng động liền ra mở cửa. Cô đang cầm điện thoại, ngẩng đầu lên thì nhìn thấy gương mặt đã lâu không gặp, liền vội vã nói với người ở đầu dây bên kia: "Được rồi, tôi biết rồi.""Tiểu Lục tổng." Lúc này, Sở Vãn Đường nở nụ cười với Lục Hàm Nguyệt.Lục Hàm Nguyệt cũng mỉm cười đáp lại: "Sở tổng." Nhưng lúc nói hai chữ ấy, cô suýt nữa cắn trúng lưỡi mình. Vừa đi vào trong, cô vừa không nhịn được mà nói: "Tiểu Hạnh làm ở Cục Bảo mật à? Thế mà chẳng hé nửa lời với tôi là chị sẽ đến."Hoài Hạnh vừa tắm xong, từ lầu hai đi xuống, nghe thấy câu này liền cười nhẹ đáp: "Tôi cũng định nói sớm với cậu, nhưng lại muốn xem thử vẻ mặt của cậu sẽ thú vị đến mức nào."Vừa nói, cô đã đứng cạnh Sở Vãn Đường, còn nhướng mày về phía Lục Hàm Nguyệt.Lục Hàm Nguyệt giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668748/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.