Hương thơm dịu nhẹ của hoa dành dành quyện trong làn hơi lạnh lan khắp ghế sau, cố gắng tìm kiếm sự hiện diện của mình, cố tình luồn lách giữa hơi thở của hai người phụ nữ, nhưng đến cuối cùng cũng chỉ là công cốc.
Hoài Hạnh và Sở Vãn Đường như hai nhánh dây leo quấn lấy nhau, chậm rãi điều chỉnh tư thế trong không gian không mấy rộng rãi.
Chẳng bao lâu, Hoài Hạnh đã ngồi nghiêng trên đùi Sở Vãn Đường.
Cô vẫn đưa tay bịt tai Sở Vãn Đường, nhưng sau gáy lại tựa vào lòng bàn tay chị, bị ép sát vào cửa sổ xe, đón nhận nụ hôn tràn đầy nỗi nhớ nhung nồng đậm ấy.
Trước khi mưa to như trút, tiếng sấm ầm ầm vang vọng xuyên qua tầng hầm đỗ xe. Nhưng vào khoảnh khắc ấy, cửa sổ xe dường như có thể cách ly tất cả, chặn mọi tạp âm từ thế giới bên ngoài.
Hơi thở nóng ấm, có phần gấp gáp, đan quyện thành một tấm lưới mềm mại trong không gian kín mít của khoang xe.
Trước đây khi còn làm ở Lam Linh, Hoài Hạnh từng có quá nhiều kinh nghiệm hôn nhau với Sở Vãn Đường trong gara, đến mức bây giờ hầu như chẳng cần bước dạo đầu gì nữa.
Lúc này, cô nhắm mắt lại, trong miệng là chiếc lưỡi mềm ướt của đối phương, cô nhiệt tình đáp lại mà không chút giữ lại nào.
Tiếng ma sát của ghế da vang lên hòa cùng âm thanh ướt át của nụ hôn, cả tiếng nuốt khan cũng bị khuếch đại.
Mu bàn tay Sở Vãn Đường đặt trên cửa sổ xe lạnh buốt, lòng bàn tay là những sợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668747/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.