Trong tâm lý học có một khái niệm gọi là "hiệu ứng Proust", là một hiện tượng ký ức sống động và mãnh liệt bị đánh thức bởi một mùi hương, âm thanh hoặc hương vị nào đó, như thể thời gian quay ngược, kéo con người trở lại khung cảnh và cảm xúc đã qua. (1)
Ngay khi bước vào nhà và ngửi thấy mùi rượu đào mà Sở Vãn Đường đã uống tối nay, Hoài Hạnh đã lập tức nhớ lại đêm cuối cùng họ ở bên nhau cách đây năm năm. Cô còn nhớ giọng điệu van xin của Sở Vãn Đường lúc đó, những giọt nước mắt lấp lánh và lời hứa sẽ tặng cô cây vĩ cầm của mẹ mình.
Và bây giờ, không chỉ là ngửi thấy nữa.
Cô sắp sửa một lần nữa nếm thử loại rượu đào ấy, theo cách từng dùng khi xưa.
Hoài Hạnh nhắm mắt, đầu óc lúc này tỉnh táo đến lạ thường. Cô biết rõ mình đang làm gì, cũng cảm nhận rõ được sự mềm mại nơi môi của Sở Vãn Đường.
Có nên tiến xa hơn không? Cô do dự, liệu bây giờ rút lui còn kịp không.
Liệu ngày mai Sở Vãn Đường có nhớ được chuyện đêm nay không? Cô đang cân nhắc, vì thật ra cô chưa từng thấy Sở Vãn Đường uống nhiều như vậy.
Cả hai câu hỏi đều chưa có lời đáp, người phụ nữ đang kề sát môi cô lại chủ động đưa đầu lưỡi ra, bắt đầu phác họa hình dáng môi cô.
Ẩm nóng, mềm mại, linh hoạt, mang theo mùi thơm của rượu đào.
Vừa lạ lẫm lại vừa quen thuộc.
Lông mi của Hoài Hạnh khẽ run lên, cô buông cổ tay mảnh mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668717/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.