Tối nay là buổi công diễn đầu tiên của vở kịch Sương Mù. Vì vở kịch này, đội ngũ phía sau đã bỏ ra rất nhiều công sức, chỉ riêng việc trau chuốt kịch bản cũng đã tốn rất nhiều thời gian. Các diễn viên đều hết sức tận tâm, trong suốt gần ba tháng qua không ngừng luyện tập nghiêm túc. Có thể nói, việc khán phòng không còn một chỗ trống lúc này chính là đãi ngộ xứng đáng dành cho Sương Mù.
Hiện tại vở diễn vẫn chưa chính thức bắt đầu, khắp nơi đều có tiếng thì thầm. Trong không gian kín, một số âm thanh bị khuếch đại cũng là điều khó tránh.
Có điều thanh âm kế bên tai Hoài Hạnh thì chẳng cần khuếch đại gì, vì cô đã ngồi đủ gần với Sở Vãn Đường.
Cũng vì vậy mà cô nghe được rõ ràng những gì Sở Vãn Đường nói...
Hoài Hạnh nhất thời khó tìm được từ ngữ thích hợp để hình dung. Có nên nói là Sở Vãn Đường trước sau như một, chẳng thay đổi gì không?
Vẫn chẳng thay đổi gì, vẫn giỏi đánh tráo khái niệm.
Chuyện như thế này trước kia từng xảy ra giữa họ. Ví dụ như rõ ràng là Sở Vãn Đường phát sinh quan hệ với cô, nhưng sáng hôm sau tỉnh dậy lại chất vấn cô có phải là đồng tính không, tự gạt mình ra khỏi mọi chuyện như một người vô tội, rồi lại quay sang nói cô đang chiến tranh lạnh, khiến cô bắt đầu hoài nghi chính bản thân mình.
"Sở Vãn Đường." Hoài Hạnh nghiêng đầu sang, sắc mặt không gợn sóng. Đây là lần đầu tiên cô gọi tên Sở Vãn Đường sau khi gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668685/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.