Thời gian bước vào tháng Sáu, ánh nắng như lưỡi kiếm sắc bén, không chút nương tay đâm thẳng xuống đất, hơi nóng bao trùm khắp mọi ngóc ngách của Kinh Thành. Công ty Lam Linh xưa nay chưa từng tiết kiệm điện, máy điều hòa trong văn phòng cũng vận hành hết công suất, chính vì ở giữa thời tiết này, thêm vào môi trường thoải mái lại càng khiến nhân viên uể oải buồn ngủ hơn.
Cuộc họp sáng kết thúc nhưng Hoài Hạnh lại chẳng có chút buồn ngủ nào. Cô nhìn tờ lịch, sắc mặt bình thản.
Ngày kia là chính là ngày Sở Vãn Đường đi công tác, mười ngày... đủ để cô nộp đơn nghỉ việc rồi bàn giao công việc xong xuôi. Đây là cơ hội cô chờ đợi bấy lâu, đồng thời cô cũng không khỏi cảm thán mấy năm qua toan tính của Sở Vãn Đường thật sự rất thành công.
Sau khi mẹ qua đời, cô vốn đã đơn độc giữa thế gian này, rồi Sở Vãn Đường ngỏ lời mời để họ trở thành người một nhà, âm thầm dẫn dắt để cô chỉ có thể tin tưởng và dựa dẫm vào một mình chị ấy. Mà cô cũng vô thức làm đúng như vậy, làm gì cũng nghĩ đến Sở Vãn Đường trước tiên, toàn tâm toàn ý đều đặt cả lên người Sở Vãn Đường.
Ngay cả với Văn Thời Vi – người có tình nghĩa nhiều năm, cô cũng giữ khoảng cách nhất định, chỉ sợ Sở Vãn Đường ghen và không vui.
Vì vậy trong thế giới của cô, chỉ có hai loại phân chia rõ ràng: Sở Vãn Đường và những người còn lại.
Điều này cũng chưa hẳn là tin xấu, bởi nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668669/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.