🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ánh đèn chập chờn, tiếng cây xào xạc.

Trong chiếc xe màu bạc bên đường, như thể không còn luồng không khí mới nào tràn vào. Nhưng lý do thật ra là vì cách gọi "em bé" kia khiến Hoài Hạnh quên cả chớp mắt lẫn hít thở, ánh mắt cô khóa chặt lấy người trước mặt, có chút ngơ ngác.

Ngón tay Sở Vãn Đường đặt lên môi cô vẫn chưa rời đi, thậm chí còn vuốt nhẹ một cái. Chị khẽ mở miệng, kéo suy nghĩ của cô trở về: "Sao lại ngẩn ra vậy?"

"Chị..." Hoài Hạnh hoàn hồn, vẻ mặt rối rắm mở lời, "Cách gọi đó có phải là..." quá thân mật rồi không?

Ít nhất thì không phù hợp với tình cảnh hiện tại của họ, nếu lúc trên giường mà không kiềm được gọi thế thì còn hiểu được.

"Em có bao giờ nghe mẹ gọi con gái mình là 'em bé' chưa?" Sở Vãn Đường đổi tay đặt lên lưng ghế phía sau đối phương, mỉm cười hỏi. Thật ra ban nãy cô cũng hơi bất ngờ vì mình buột miệng nói vậy, nhưng thấy Hoài Hạnh còn rối rắm hơn cả cô, sự bất ngờ ấy cũng tạm thời bị đè xuống.

Hoài Hạnh gật đầu: "Em có nghe qua, mẹ của Hân Hân cũng gọi cậu ấy như thế."

"Vậy chị gọi em như vậy, có vấn đề gì không? Chị là chị của em, chúng ta vốn dĩ là..."

"Biết rồi biết rồi mà, là hai người thân thiết nhất trên đời." Hoài Hạnh làm ra vẻ đã nghĩ thông suốt, kéo tay đối phương, ý nhận sai rất rõ ràng.

Sở Vãn Đường nhìn cô qua ánh đèn đường hắt qua, rồi lại cụp mắt xuống, nhìn bàn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chia-tay-nguoi-phu-nu-tam-co-xau-xa/4668668/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.