Nàng nói vậy, hai đứa lại mong đến mùng năm, sáng nào dậy mở cửa cũng kêu: Mùng ba rồi! Mùng bốn rồi! Oa, mùng năm! Năm nay đi cùng đến nhà Uyển Nhi chỉ có Đại Hoàng. Nó lên xe còn quay đầu nhìn quanh, thấy xe chạy mà vẫn chỉ có mình nó, miệng ch.ó lập tức toe toét, vẻ đắc ý, đắc ý vì được thiên vị.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Ba chiếc xe nhà Bảo Âm đi trước dẫn đường. Ba Hổ cũng chui vào xe lặc lặc, thấy Đại Hoàng dụi sát vào chân Mật Nương, hắn khinh thường “Hừ” một tiếng: “Đồ ch.ó săn.”
Mật Nương liếc hắn, bao nhiêu năm rồi, cái gai này vẫn chưa nhổ được à? Vẫn còn so đo với Đại Hoàng. Nhưng Đại Hoàng lại chẳng thèm để ý đến hắn, không thèm gây sự với hắn, hừ!
Đúng là con ch.ó Đại Hoàng thích tranh đua.
Nghe tiếng ch.ó sủa trong thôn vọng lại là biết sắp đến nơi. Ba Hổ chui ra khỏi xe lặc lặc, người cứng rắn như sắt thép cũng bị gió lạnh tạt vào mặt làm nghiến chặt răng: “Năm nay có phải lạnh hơn mọi năm không? Hay là ở cạnh hồ lớn lạnh hơn chỗ chúng ta? Mọi năm sang đây đâu có lạnh thế này.”
Xe đến trước cửa, cha Bảo Âm nhảy xuống xe cũng run cầm cập, ngồi trong phòng hồi lâu, uống hết hai bát trà bơ mới mở miệng nói chuyện: “Đi đường cóng c.h.ế.t ta mất, năm nay đúng là đại hàn.”
“Nghe nói bên khu cứu tế c.h.ế.t
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797491/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.