“Được.”
Mật Nương vừa đi, phía sau đã theo một đàn ch.ó và sơn con báo (báo núi). Đêm qua chúng nó vẫn luôn ở đây, Ba Hổ mổ bò xong liền ném thịt cho chúng ăn no, trước khi đi lại vứt thêm mấy tảng thịt, con nào con nấy bụng căng tròn, uống nước cũng chỉ dám l.i.ế.m mấy ngụm cho ướt họng chứ không dám uống nhiều.
“Đây là cún con, nó tên Đại Hoàng, con này là Ba Lạp.” Nàng đỡ Ha Bố Nhĩ chỉ cho hắn xem, cũng là để thu hút sự chú ý của hắn, “Con này là Đại Đốm, tai nó có to không? Đuôi ngắn ghê... Con này là Đại Hồ, đã biết bắt chuột rồi...”
Vừa đi vừa nói, cuối cùng cũng về đến nhà trước khi tiểu mập mạp kịp cất giọng khóc, Mật Nương cũng mệt đến toát mồ hôi.
Dỗ xong đứa nhỏ, nàng mới vào bếp rót nước uống, lão nhân đã ngáy vang trời, lũ ch.ó nằm ngổn ngang trong sân, Tiểu Đốm mang theo hai đứa con trong ổ, Đại Đốm ngủ bên ngoài ổ. Còn A Tư Lãng, nó lại nằm ở bờ bên kia sông, cỏ ven sông đã bị nó đè bẹp dí.
“Đều ngủ rồi, con có ngủ không?” Mật Nương cúi đầu hỏi tiểu mập mạp đang mút tay, giường nhỏ của hắn chưa được mang về, đặt lên giường lại sợ hắn lăn xuống, nàng đành phải đi đâu ôm đó.
Nàng đang chuẩn bị dỗ hắn ngủ thì gã làm công mang giường nhỏ về, “Bò mới mổ, còn lâu mới xong, ta nghĩ đứa nhỏ cần dùng nên mang giường nhỏ về trước.”
“Cảm tạ, cảm tạ, đúng lúc đang cần.”
Cái giường gỗ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797466/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.