“Trả lại thanh tịnh cho ngài đây.” Mật Nương liếc Ba Hổ một cái, rồi cất bước đi thẳng, mặc kệ Hỗ Văn Dần ở trong sân níu kéo và giải thích.
Mật Nương đi xa, trong phòng ba người lại ngồi xuống. Sắc đỏ trên mặt Hỗ Văn Dần đã rút đi, hắn đặt chén trà xuống, trêu chọc: “Sư huynh, huynh cưới được một phu nhân lợi hại thật, ngày thường chắc không ít lần chịu thiệt thòi vì miệng lưỡi nhỉ?”
Hắn cứ một câu "phu nhân" này, "phu nhân" nọ, Ba Hổ nghe chỉ thấy xa lạ. “Cũng tạm, không lợi hại bằng miệng lưỡi của đám thư sinh các ngươi.”
Hỗ Văn Dần nghẹn họng: “Hai vợ chồng các ngươi hợp sức lại bắt nạt ta đấy à?”
Ba Hổ liếc hắn, nghe không quen thì có thể đi về.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Ba Hổ, ta thật lòng đến tìm ngươi thương lượng chính sự.” Chung Tề không nghe nổi bọn họ nói vòng vo tam quốc nữa, bèn nói thẳng: “Ngươi tạo cho ta chút thuận tiện, ngươi cũng kiếm được tiền thuê, lại còn đỡ phải chăm sóc hai ba trăm con bò, đối với ngươi cũng không có hại gì.”
Ba Hổ liếc hắn một cái, nói cứ như là chàng được hời lắm vậy? “Ngươi chưa từng nuôi bò đúng không? Chưa nuôi bò thì cũng từng nuôi dê rồi chứ. Hôm nay ta nể mặt Văn Dần, nói cho ngươi biết một vài điều. Chúng ta chuyển đến bãi chăn thả mùa thu, một là vì cỏ ở bãi chăn thả mùa hè đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797397/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.