Hai người tiếp tục đi, đón gió đêm hướng về nơi không người. Vừa lật qua một con dốc, cả hai đột nhiên dừng bước. Dưới ánh trăng m.ô.n.g lung, có một cặp "dã uyên ương" còn ra sớm hơn cả bọn họ.
Đêm tối thật biết trêu người.
Hai bàn tay nắm chặt của họ túa mồ hôi, nhịp tim trong lồng n.g.ự.c dường như át cả tiếng côn trùng rỉ rả. Ba Hổ kéo Mật Nương đổi hướng khác, may mà đã đuổi Đại Hoàng về, nếu không đêm nay chắc chắn ch.ó đuổi uyên ương chạy toán loạn. Đi xa hơn, hơi thở nóng rẫy phả vào tai nàng: “Nàng còn chưa bao giờ gọi ta là ca ca.”
“Không... không muốn...” Mật Nương nặn ra mấy tiếng từ cổ họng, nàng sợ trong đêm tối, ở sườn dốc phía sau, vẫn còn cặp "dã uyên ương" kia đang ẩn nấp. Đêm trên thảo nguyên thật quá đặc sắc, cũng thật biết cào cấu lòng người.
Hơi thở cứ thế nghẹn lại, người đang ngắm trăng không kìm được mà rơi lệ, bột vẽ mày bị nhòe đi nơi đuôi mắt, như một nét mực loang, theo khóe mắt chảy vào tóc, cuối cùng rơi xuống tận gốc cỏ xanh.
“Hửm?” Chàng nhẹ nhàng day nắn, Ba Hổ không nghe được quyết không bỏ qua: “Mau gọi đi.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Mật Nương nhất quyết không lên tiếng, đến khi không chịu nổi nữa, nàng liền c.ắ.n chàng.
Mãi đến lúc được chàng cõng trên lưng quay về, nàng mới rỉ vào tai chàng một tiếng gọi nũng nịu.
Ba Hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797380/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.