“Người bên Hà Tây sắp đến kỳ trả nợ rồi.” Ba Hổ đổi đề tài, “Lần trước có người của quan phủ hỗ trợ, chắc là đều trả nổi cả.”
“Là họ trả chàng thông qua quan phủ, hay là trả trực tiếp cho chàng?” Mật Nương tiếp lời, muốn nói chuyện gì đó nghiêm túc, lại nghe chàng sửa lời: “Là của chúng ta, không phải chỉ của riêng ta.”
“Ừm.” Mật Nương đáp cho qua chuyện, dùng kẹp gắp một cục phân trâu bỏ vào lò. Thấy bọn trẻ đi vào, nàng cũng không thèm đáp lại chàng nữa.
“Chiều nay con với ông nội đi làm gì thế?” Nàng gỡ sợi dây buộc tóc đã lỏng ra của Kỳ Kỳ Cách, dùng tay chải lại rồi buộc chặt cho con bé. “Sao trên đầu còn dính lá cỏ thế này, lại lăn lộn trên bãi cỏ à?”
“Hi hi, con với Cát Nhã lăn từ trên sườn dốc xuống, tụi con lăn, bầy ch.ó chạy đuổi theo sau.” Kỳ Kỳ Cách vui đến quên trời đất, vừa nói xong lại vội sửa miệng: “Là ca ca, con với ca ca lăn từ trên dốc xuống.”
“Muội ấy chỉ gọi con là ca trước mặt cha nương thôi, hễ không có ai là lại gọi con là Cát Nhã.” Cát Nhã cứ có cơ hội là lại mách lẻo.
Kỳ Kỳ Cách đuối lý, không cần ai nhắc nhở vội vàng đảm bảo: “Con không gọi thế nữa đâu.”
Mật Nương không thèm để ý lời hứa suông của con bé, chỉ quay sang nói với Cát Nhã: “Lần sau nếu muội nó còn gọi tên con, lúc ăn cánh gà con cũng đừng nhường cho nó nữa.” Kỳ Kỳ Cách rất thích gặm cánh gà, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797379/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.