Đúng là đẹp thật, Ba Hổ cũng thấy làm bẩn thì tiếc. Ăn cơm xong hắn rửa bát, tráng thùng. Lúc Mật Nương thúc giục hắn thay quần áo, hắn lại cầm gáo ra chuồng cừu.
“Ta không thèm đến thế đâu, sớm một ngày muộn một ngày cũng không sao.”
Ba Hổ bước chân không dừng, ra đến cổng lớn giọng nói mới vọng vào: “Không vội lúc này.” Hắn mặc bộ đồ cũ, không sợ bẩn, không sợ giặt.
Đợi hắn bưng gáo sữa vào, Mật Nương đã ôm áo choàng mới của hắn đứng ở cửa chờ. Kỳ Kỳ Cách dán vào đùi nàng sờ con ong mật nhỏ, miệng còn học tiếng ong kêu “ong ong ong”. Hắn đổ sữa bò vào tấm vải bông lọc qua một lượt rồi mới đổ vào ấm đồng, nhấc chân đi vào phòng ngủ thay bộ đồ mới.
“Còn có đôi giày da hươu nàng tặng ta nữa.” Ba Hổ vẫn còn nhớ.
Mật Nương đi cũng là giày da hươu. Đôi của Ba Hổ nàng cũng lấy ra rồi, chỉ là bị con trai hắn chặn lại: “Cát Nhã, mang giày qua cho cha con đi.” Nàng dựa vào cửa sai bảo.
Giày của Ba Hổ còn cao hơn cả chân Cát Nhã, làm sao mà xách nổi. Còn chưa kéo được mấy bước, cha nó đã xót con chạy chân trần tới nhận lấy, còn phải nói lời cảm ơn con trai không thật lòng.
Đều sửa soạn xong, sữa trên bếp lò cũng đã nấu sôi. Ba Hổ đổ vào bát cơm, dặn dò Mục Nhân đại thúc buổi tối vớt lớp váng sữa trên cùng ra: “Chó trong nhà đều phải cho ăn no đấy. Tối nay ông đừng về, cứ ngủ ở phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797364/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.