“Thịt thỏ hôm nay là Đại Đốm, Tiểu Đốm mang về đấy. Ăn thịt chúng nó bắt được rồi, sau này không được bắt nạt người ta nữa.” Ba Hổ vừa đổ cơm vừa lải nhải. Chó cậy đàn, mắt ch.ó coi thường người khác. Hắn là chủ nhà mà còn bị ch.ó coi thường, Đại Đốm, Tiểu Đốm bị ch.ó khinh rẻ thì quá bình thường.
“Ba Hổ, ngươi mau qua đây đút cơm cho con trai ngươi đi, một mình ta không xuể.” Mật Nương lớn tiếng gọi.
Ba Hổ tráng qua nước cái chậu, đổ đi, rồi vội vàng chạy vào bếp: “Đến đây, đến đây.”
Mãi cho đến ngày trước khi Uyển Nhi xuất giá, Mật Nương vẫn không thấy Azil mã qua. Nàng bảo Ba Hổ đến nhà xem thử tình hình thế nào: “Nếu có việc gì chúng ta giúp được thì giúp một tay, thằng bé tốt tính lắm.”
Ba Hổ đi một chuyến về, lắc đầu nói cha của Azil mã xem ra không qua khỏi, chỉ là kéo dài ngày tháng thôi. Ăn không vào, uống không nổi, ngồi cũng thở không ra hơi, mặt mũi tím tái.
“Vậy thì khổ quá, còn không bằng những người tối ngủ một giấc rồi đi luôn không tỉnh lại.”
Ba Hổ đồng ý với suy nghĩ của nàng. Nếu hắn có ngày đó, thà c.ắ.t c.ổ c.h.ế.t cho xong. Nhưng khi nhìn thấy đứa con cười toe toét lộ hàm răng sữa, ý nghĩ đó lại tan biến. Vẫn là luyến tiếc cuộc sống tội lỗi này, còn thở được hơi nào là còn có thể nhìn con thêm một cái, nhìn một cái thiếu một cái.
Ngày hôm sau, Mật Nương và Ba Hổ thắp đèn dậy mặc quần áo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797329/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.