Miệng đang bận nhai thịt, không rảnh nói chuyện. Hai anh em đều nép vào chân Mật Nương, tay nhỏ níu lấy quần nàng. Thấy mẹ là chỉ muốn mẹ.
Mật Nương dặn dò Azil mã vài câu. Thấy Phán Đệ các nàng xách sọt chuẩn bị đi chăn cừu, nàng gọi một tiếng, dắt hai đứa con đang đi chậm rì rì về phía các cô.
“Người nhà A Tư Nhĩ mang sính lễ đến còn chưa đi, ngươi không vào ngồi chơi à?” Phán Đệ đón lấy, giúp nàng bế một đứa.
“Không đi. Vợ cưới vào cửa rồi, bà mối cũng xong việc. Chuyện của hắn và Uyển Nhi đã định, không cần bà mối nữa.” Mật Nương ôm Kỳ Kỳ Cách đi theo sau đàn cừu, hỏi tình hình lúc đưa sính lễ buổi sáng: “Có náo nhiệt không?”
Lan Nương gật đầu lia lịa: “Náo nhiệt cực kỳ. Người nhà A Tư Nhĩ đến đông lắm, mấy anh em trai, còn có cả chú thím một đám người. Ra tay hào phóng cực kỳ, gặp ai cũng cho táo đỏ, lạc rang. Sính lễ dê bò cũng không ít, nhưng ta đếm thử, không nhiều bằng Ba Hổ đưa cho ngươi.”
Mật Nương “Ai” hai tiếng: “Cái này không thể so được.”
“Ta lại không nói trước mặt cô ấy.”
…
Đi một mạch đến căn lều ở tít phía đông, Mật Nương trước tiên ôm Kỳ Kỳ Cách qua sông, rồi đón Cát Nhã từ tay Phán Đệ. Chưa được bao lâu Azil mã cũng quay về. Mấy đứa trẻ khác đã cưỡi ngựa đi Tuất Thủy học bài, cậu không có bạn nên cũng về theo.
“Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã có ta và chú ngươi trông, con có thể về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797327/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.