Bên trong nếu không có Chung Tề khuyên bảo, nàng không tin.
“Còn có chí lớn vậy à?” Ba Hổ lẩm bẩm, “Đúng là không nhìn ra.”
Có thể làm quan thái thái, ai nguyện ý làm một nha đầu chăn dê. Mật Nương liếc Ba Hổ một cái, “Nếu là ở Đại Khang, với điều kiện của Mộc Hương, kém cỏi nhất cũng phải gả cho một đồng sinh. Vận may tốt, đến tuổi trung niên thật sự có thể làm một cáo mệnh phu nhân.”
“Vậy còn nàng? Nàng muốn gả cho người đàn ông thế nào?” Giọng Ba Hổ có ý thăm dò.
“Giống như chàng vậy đó.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Ồ, vậy nhà cha vợ của ta điều kiện cũng không tệ.”
Còn biết tự dát vàng lên mặt mình nữa. Mật Nương mỉm cười liếc xéo hắn. Với cái thanh danh dám vung nắm đ.ấ.m vào mặt cha ruột của hắn, ở Đại Khang thì đừng hòng lấy được vợ, đến c.h.ế.t cũng sẽ bị lôi ra làm gương xấu để răn dạy con cháu.
“Chuyện bắp ngô Hỗ huyện thừa nói sao?” Mật Nương không muốn bàn chuyện Mộc Hương nữa.
“Rất coi trọng. Ngày mai ông ấy cũng sắp xếp người đi mua một ít về tích trữ. Nhưng quan phủ cũng không nghe nói U Châu vận chuyển loại lương thực mới nào tới, có lẽ là năm nay bắp không nhiều, còn chưa ra khỏi đô thành.”
Đến nửa đêm, bầu trời âm u suốt bấy lâu bắt đầu đổ tuyết. Tới sáng, bên ngoài đã trắng xóa một màu. Mái nhà xám xịt tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797265/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.