“Mũi của thằng nhóc đen này cũng thật thính. Lát nữa ta nói với chú Mục Nhân một tiếng, bảo chú ấy với lão bá Kim Khố dọn dẹp phòng bên cạnh, xây một cái giường đất sưởi ấm, sau này để Azil Mã ở phòng bên cạnh dỗ hai đứa nhỏ.” Hắn cuộn ga giường và quần áo bẩn thay ra hôm qua nhét cả vào chậu tắm, “Sáng nay ta giặt sạch quần áo rồi hẵng đi.”
“Việc vào núi đừng để trễ, quần áo để ta giặt. Có Azil Mã trông con, ta cũng rảnh tay mà.” Mật Nương bế hai đứa nhỏ đã mặc quần áo dày cộm đặt vào giường nhỏ, xách thùng sữa vào bếp nấu. Cát Nhã, đứa kiên nhẫn nhất, cũng đã bắt đầu chép miệng, chậm thêm lát nữa là chúng nó khóc thật.
Ba Hổ dời giường nhỏ vào bếp, ra ngoài xách thùng nước Azil Mã vừa múc về. Bảo múc nửa thùng, thằng nhóc ngốc này lại vác về hơn nửa thùng, mệt bở hơi tai.
Trước lúc Ba Hổ thức dậy, Mật Nương đã bỏ gạo vào nồi, lúc này cháo cũng đã chín. Đút sữa cho Kỳ Kỳ Cách và Cát Nhã xong, nàng ném chỗ thịt dê thừa tối qua vào nồi hâm nóng. Bọn trẻ no bụng rồi mới đến lượt người lớn ăn cơm.
“Chủ nhân muốn ăn cháo hay uống trà bơ ạ? Con múc cho ngài.” Azil Mã cầm muỗng hỏi. Cháo loãng thường là phần của Mật Nương, nhưng thỉnh thoảng Ba Hổ cũng uống nửa bát.
Ba Hổ lắc đầu, hắn no rồi, cháo hay trà bơ hắn đều không muốn uống, “Ngươi cứ ăn phần ngươi, đừng lo cho ta. Ta gặm mấy miếng thịt dê là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797252/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.