Đứa này lớn lên chắc chắn là một đứa quậy phá. Mật Nương chọc chọc trán nó, lau khô tóc, bế lên đặt lên giường đất hong. Cả chặng đường về đây tóc chưa được gội, trẻ con hay ra mồ hôi, tóc tai đều chua lòm.
“Cũng chỉ có cha ngươi là không chê hai đứa bây, còn bảo là thơm phức.”
Azil Mã tắm xong, Mật Nương liền đuổi nó về nhà. Nàng cuộn chăn chặn ở mép giường đất, khóa cửa lớn lại, tắm gội trong phòng. Chờ nàng tắm rửa sạch sẽ, hai đứa nhỏ mắt đã díp lại, vừa thấy nàng liền bĩu môi đòi ăn.
“Ngoan thật, đói bụng mà cũng không khóc.” Mật Nương sờ sờ tóc hai đứa nhỏ, đã khô cong. Nàng cởi vạt áo, mỗi bên ôm một đứa cho bú. Tóc Kỳ Kỳ Cách giống cha nó, màu tóc ngả nâu và hơi quăn, nhưng lại không cứng như tóc hắn, “Đúng là biết chọn lọc, chỗ nào đẹp của cha mẹ ngươi đều lấy hết.” Lúc đầy tháng, Cát Nhã trông giống Ba Hổ, bây giờ lớn thêm, những nét giống Mật Nương càng nhiều hơn.
Mật Nương vuốt tóc nó mà có chút rầu rĩ, một thằng con trai mà lớn lên trông "nãi ngọt nãi ngọt" (ý chỉ vẻ ngoài xinh xắn, đáng yêu như sữa),may mà còn có đôi hốc mắt sâu.
Ba Hổ về nhà lúc gần hoàng hôn. Hắn đẩy cửa không được, liền dắt lạc đà tới, dẫm lên lưng nó trèo tường vào mở cửa. Thừa lúc Mật Nương còn đang ngủ, hắn cầm quần áo đi tắm, cưỡi ngựa ra sông tắm. Sắp gội đầu, tóc vừa dính nước hắn lại quấn lên, sợ về nhà Mật Nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797250/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.