“Thật sự không cần?”
“Thật sự không cần. Chàng trước kia giấu ở đâu thì bây giờ cứ giấu ở đó, cũng đừng nói cho ta biết. Ta sợ lúc đi ngang qua lại không nhịn được mà liếc nhìn chỗ giấu bạc.” Mật Nương căn bản là chưa từng thấy ngân phiếu, ngay cả đống bạc vụn tiền đồng trên bàn này nàng cũng chưa gặp qua bao giờ. Người nghèo bỗng chốc phất lên, lòng nàng hoang mang rối loạn, chân đi cũng líu ríu.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Ta cũng không biết chàng giàu có như vậy, hóa ra người đàn ông ta gả có của cải hùng hậu thế này cơ đấy!” Dê bò nhiều nhưng chưa bán đi, Mật Nương nhìn một hai ngàn con gia súc cũng không có cảm giác gì thực tế, chỉ cảm thấy đến c.h.ế.t cũng không lo thiếu thịt ăn.
Nàng dịch ghế, rướn nửa người trên lại gần Ba Hổ, hạ giọng hỏi: “Chàng nói nhỏ cho ta biết, chàng tích cóp được bao nhiêu bạc rồi?”
Ba Hổ bị chọc cười, nhất là đôi mắt to sáng rực như thấy vàng của Mật Nương khiến hắn không nhịn được mà xoa xoa đầu nàng. Hắn cũng hạ thấp giọng, lén lút nói: “Không tính năm nay thì có hơn 1200 lượng, một ngàn lượng ta gửi ở tiền trang Cổ Xuyên.”
Mật Nương chớp chớp mắt, nàng phát hiện mình có chút không xong rồi, vậy mà lại thấy 1200 lượng là hơi ít, “Một năm 500 lượng, ta còn tưởng chàng có đến hai ba ngàn lượng rồi chứ.”
“Năm đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797238/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.