Nàng đổi chủ đề quá đột ngột, điều này càng làm Ba Hổ muốn biết đã xảy ra chuyện gì khiến nàng phải im bặt như vậy. “Nàng có biết ban đêm mình hay nói mớ không? Cứ cách một dạo, nàng lại mơ thấy mình la lên ‘Tiểu đệ, tiểu muội, chạy mau’.” Lần nào cũng là câu này, la xong liền im bặt, ngủ rất say, nhưng khóe mắt sẽ ứa nước mắt. Hôm sau tỉnh dậy lại như không nhớ gì về giấc mơ, chẳng bị ảnh hưởng chút nào.
Mật Nương nhíu chặt mày, nàng không nhớ mình đã mơ giấc mơ như vậy, nhưng Ba Hổ không thể nào lấy chuyện này ra để lừa nàng, “Làm chàng thức giấc à? Ta không có ấn tượng.”
“Ta ngủ thính, có chút động tĩnh là tỉnh.” Ba Hổ xoay người, nằm song song với nàng, không cố chấp nhìn vào mặt Mật Nương, nhưng nắm lấy tay Kỳ Kỳ Cách đưa sang chạm vào nàng, “Vẫn là không muốn nói với ta sao?”
Hai tay Mật Nương đan vào nhau, không kìm được mà run rẩy. Nàng ngửa đầu hít một hơi thật sâu làn gió đêm se lạnh, nàng hỏi Ba Hổ chuyện đó đã bao lâu rồi.
“Từ lúc nàng mang thai.”
“Vậy sao chàng đợi đến hôm nay mới hỏi?”
“Lúc đó nàng đến Mạc Bắc chưa đầy một năm, trong nhà xảy ra biến cố lớn như vậy, gặp ác mộng cũng là bình thường. Ta nghĩ ban ngày nàng vẫn ổn, quên được thì cứ quên đi, nên cũng không nhắc lại.” Chỉ là không ngờ cứ cách một dạo nàng lại mơ đúng một giấc mơ, nói đúng một câu mớ.
Mật Nương “À” một tiếng, ngay lúc Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797237/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.