Có mặt Mộc Hương và Mục Nhân đại gia, bà không tiện hỏi. Đến chiều, khi ngồi trên xe lên đường, mẹ Ba Hổ đuổi Mộc Hương sang xe khác, rồi nhỏ giọng hỏi Mật Nương về chuyện của Ba Hổ ở Lâm Sơn. Nghe xong, bà trầm mặc suốt mấy ngày, cũng không chủ động đến gần Ba Hổ, càng không nhắc đến lão già đi theo phía sau.
Mãi cho đến Lâm Sơn, bà mới hồi phục lại chút tinh thần, bận rộn trước sau dọn dẹp đồ đạc, trước bữa ăn thì cho gà ăn, sau bữa ăn thì cho ch.ó ăn, còn chủ động đi vắt sữa dê về làm đậu hũ sữa.
“Mẹ, đến Lâm Sơn cũng được hai ngày rồi, mẹ tính khi nào về?” Ba Hổ không nhịn được phải nhắc nhở.
Động tác trên tay người phụ nữ khựng lại, bà cụp mắt xuống, ỉu xìu. Mùa đông, Ba Hổ còn luyến tiếc không cho bà đi, bây giờ lại chủ động đuổi bà về.
“Đợi con đưa Hoàng đại phu về rồi mẹ sẽ về. Con không có nhà, mẹ ở lại trông Mật Nương giúp con.”
Ba Hổ nhướng mày, nghiêm túc nhìn bà một lúc. Đưa Hoàng đại phu cũng không mất thời gian, sáng đi chiều về là được.
“Được, vậy đợi con về rồi đưa mẹ về.”
Người phụ nữ không nói gì. Đợi Ba Hổ ra khỏi nhà, bà không nhịn được mà than thở với Mật Nương: “Ba Hổ giận mẹ rồi, nó đuổi mẹ đi.”
Ồ, Mật Nương thầm vui vẻ. Nàng không ngờ Ba Hổ lại đuổi mẹ hắn về. Xem ra là thật sự đã hết hy vọng với mẹ mình.
“Mẹ cũng nói là đến Lâm Sơn sẽ về Tuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797211/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.