Lúc từ Lâm Sơn trở về là hơn một ngàn con dê bò trưởng thành. Qua một mùa đông, đàn cừu đã tăng lên gấp đôi. Mặt đất vẫn còn ẩm ướt, trên dãy núi xa xa vẫn còn tuyết đọng. Lần này đi Lâm Sơn, đường di chuyển chậm hơn nhiều so với lúc về. Sáng sớm khởi hành, đến chiều tối mới tới được ngã rẽ vào con đường nhánh dạo trước, mà vẫn chưa thấy bóng dáng người Mậu huyện đâu.
Ba Hổ bế Mật Nương xuống xe đi lại hoạt động. “Mẹ trông Mật Nương giúp con, con đi nấu cơm. Ăn sủi cảo hay ăn mì sợi?” Sủi cảo là loại chiên dầu bao từ sáng nay, còn mì sợi hắn có thể nhào bột làm ngay. Mấy ngày trước hắn g.i.ế.c hai con dê, phi được hai hũ thịt băm mỡ.
“Mì sợi đi, cho con nhiều thịt băm một chút.”
“Cho ta một bát mì nữa, sợi mì nhỏ một chút.” Hoàng đại phu từ trên xe bước xuống, đi đến bên cạnh Mật Nương bắt mạch cho nàng. “Không sao, chỉ là khí huyết có chút u uất, đi lại nhiều một chút là được.” Sau đó, ông lại đi ra xe sau bắt mạch cho những sản phụ khác. Ông ở đây cả mùa đông mà không biết lại có nhiều sản phụ đến thế.
Mẹ Ba Hổ khung xương to, dáng người cao, tuy không hay làm việc nhưng sức lực vẫn có thừa. Bà dìu Mật Nương đi quanh đàn cừu hai vòng rồi trở về. Mật Nương thì khí huyết đã thuận, còn bà thì mệt vã mồ hôi.
“Tới ăn cơm.” Ba Hổ bưng bát mì thịnh cho Mật Nương. “Mẹ tự ra vớt mì nhé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797208/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.