"Vậy năm nay cô có 70 con dê, cô lo xuể không?" Uyển Nhi nhẩm tính, nàng và bà nội lo 40 con dê đã đủ đau đầu rồi.
"Mệt một chút thôi. Tranh thủ mấy năm nay vất vả, lúc đi lấy chồng cũng không phải nhìn sắc mặt nhà chồng." Mộc Hương vỗ đầu Oanh Nương. "Em đừng nghĩ nhiều. Em còn nhỏ, lâu mới lấy chồng, cứ yên ổn làm theo sắp xếp của quan phủ đi."
"Em không nghĩ nhiều. Em cũng muốn đi chăm Mật Nương tỷ tỷ, nhưng em nhỏ quá, đi đường chỉ thêm phiền."
Người thật sự không có tâm tư gì, chỉ có Oanh Nương và Uyển Nhi. Cả tối hôm đó, chỉ có hai người họ và Mộc Hương bận rộn đ.á.n.h trà bơ. Lan Nương ngửi thấy mùi sữa, bao nhiêu suy nghĩ vẩn vơ trong đầu lập tức tan biến, cũng xắn tay áo lại xem náo nhiệt.
"Ta cứ xem một năm đã. Mộc Hương, nếu cô làm ăn tốt, sang năm ta cũng thuê thêm dê về nuôi." Lan Nương lanh mồm lanh miệng, có tính toán gì cũng không giấu.
"Được. Ta đi dò đường trước cho các cô." Mộc Hương vừa nói ra, không khí trong phòng lại sôi nổi trở lại.
Mật Nương cứ nghĩ sẽ có người đến tìm mình, nhưng một ngày, hai ngày, ba ngày... vẫn không ai nhắc đến chuyện thuê dê. Nàng cũng coi như không có chuyện này, không hỏi han gì. Còn chuyện Mộc Hương ấp úng lần trước, nàng ta đã nói "tự biết", lại không muốn nói nhiều, Mật Nương cũng không gặng hỏi.
Khi tuyết trên mặt đất tan, để lộ ra lớp đất bên dưới, Ba Hổ chuẩn bị đến huyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797206/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.