Ánh mắt Phán Đệ lướt qua chiếc bụng nhô cao của Mật Nương. Một lần m.a.n.g t.h.a.i liền được song thai, thật khiến người ta ghen tị không kể xiết.
"Phán Đệ, cô nhìn gì đấy?" Lan Nương gọi một tiếng. "Đừng ngẩn người nữa. Mau học hỏi người ta cho kỹ. Năm nay chúng ta cũng phải kiếm được ít dê con, sang năm còn dùng đến."
Mộc Hương nhìn theo hướng Phán Đệ đang nhìn, chỉ thấy bóng Mật Nương và Ba Hổ đi vào nhà. Nàng liếc Phán Đệ. "Đừng có mà nghĩ vẩn vơ, động tâm tư xấu."
Phán Đệ cười khổ. "Yên tâm, ta không xấu xa như cô nghĩ đâu."
Mộc Hương không bình luận gì. Thấy đã đến bãi chăn thả, nàng tập trung tinh thần, chuyên tâm canh chừng đàn dê. Thấy dê bò dùng chân cào tuyết tìm rễ cỏ, nàng cũng cầm xẻng đến xúc tuyết phụ.
Như năm ngoái, Ba Hổ thuê người làm không bao cơm, tiền công một ngày mười văn, cộng thêm một bó cỏ. Tối tính tiền, hắn bảo Triều Bảo đ.á.n.h xe chở cỏ qua cho họ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Xe Lặc Lặc kéo cỏ vừa chuyển bánh, những người khác cầm tiền đồng đi theo sau xe. Mộc Hương không nhúc nhích. "Các cô về trước đi, ta có chút chuyện muốn nói với Mật Nương."
Phán Đệ giật mình, nhìn chằm chằm Mộc Hương, muốn giải thích, sợ Mộc Hương hiểu lầm cô ta muốn đi mách lẻo với Mật Nương. Nhưng nghĩ lại, mình cũng đâu có nói câu nào, tâm trạng lập tức bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797205/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.