Hỗ huyện thừa đ.á.n.h giá hắn hai lượt: “Cho vợ cậu dùng à?”
Trước mặt người quen cũ, Ba Hổ cũng không che giấu, thẳng thắn nói: “Con dùng. Con muốn luyện chữ.” Kẻo hễ cầm bút là lộ tẩy.
“Ta bảo Đại Lang tìm xem sách cũ của nó còn không. Cậu qua mấy hôm nữa lại đến.” Hồi nhỏ cứng đầu như thịt luộc d.a.o thái không đứt, ông nói bao nhiêu lời hay lẽ phải cũng không khuyên nổi. Giờ lại như lên cơn, đột nhiên đòi luyện chữ. Ông, người làm phu tử mệt bở hơi tai này, nhất định phải thỏa mãn hắn.
“Được, mấy hôm nữa con lại qua.” Ba Hổ rút tờ giấy trong tay Hỗ huyện thừa về. Cái này không thể để lộ.
Buổi tối Mật Nương trở về, chữ trên giấy đã vơi đi quá nửa. Ba Hổ thầm mừng, hắn lại có thể kéo dài thêm chút thời gian.
“Con dê sao rồi?” Mật Nương vẫn còn lo lắng cho con dê mẹ mang thai.
“Khá hơn nhiều rồi, không chảy m.á.u nữa. Qua ít hôm nữa là có thể thả về chuồng.” Nhưng dê con trong bụng có bị ảnh hưởng hay không thì khó nói. Có khả năng sinh ra đã không còn hơi thở, hoặc là cơ thể yếu ớt, không sống nổi qua mùa xuân băng tan.
Sống được là tốt rồi. Mật Nương bóc hạt dẻ nóng hổi, nhét một hạt vào miệng Ba Hổ: “Chiều nay Hỗ huyện thừa đến, nói ba ngày được nghỉ một buổi tắm gội. Ngày kia ta không cần phải đi nghe giảng nữa.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797180/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.