“Con bé này khách khí quá. Lần sau đến đừng mang gì cả.” Chỉ cần không liên quan đến con cái mình, cậu hai của Ba Hổ vẫn là người biết điều. Ông nhiệt tình giữ Mật Nương ở lại ăn cơm trưa.
“Bữa cơm này để dành lần sau bọn con đến ăn. Con và Mật Nương còn phải đi Cổ Xuyên một chuyến, đi muộn nữa là không về kịp.” Ba Hổ từ chối. Hắn lười dính vào chuyện nhà người khác.
Sau đó đến nhà cậu cả cũng vậy. Ba Hổ dọn đồ mang vào, dắt Mật Nương qua chào hỏi cho biết mặt, rồi lấy cùng lý do đó để rời đi.
“Con bé, sau này đi ngang qua ghé vào nhà cậu cả chơi nhé.” Vợ cậu cả của Ba Hổ vỗ tay Mật Nương. Bà thích cái vẻ ngoài này của Mật Nương, khuôn mặt tròn trịa nhìn phúc hậu, cười lên lại ngọt ngào, chỉ nhìn thôi đã thấy vui, huống chi còn nói chuyện dễ nghe.
Mật Nương gật đầu: “Mợ cả đừng tiễn, bên ngoài lạnh lắm, mợ mau vào nhà đi.”
“Đi đây.” Ba Hổ cũng xua tay, đổi hướng, dắt Mật Nương rời đi.
Đi được một đoạn xa, Ba Hổ dựa vào cửa xe thở dài: “May mà họ hàng chỉ có hai nhà này. Mệt thật, còn mệt hơn cả thức đêm đuổi sói.”
“Mẹ chàng thì sao? Tết nhất có đón bà qua ở mấy hôm không?” Mật Nương hỏi.
Thôi bỏ đi, tốn công vô ích. “Bà ấy không chịu qua đâu, cũng sẽ không qua. Ta khuyên mười câu không bằng lão già kia nói một câu. Ta cũng không đi rước lấy cái mắng.”
Ba Hổ không đi Cổ Xuyên, mà quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797172/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.