Khi Ba Hổ tìm đến, mẫu thân của hắn đã rời khỏi y quán được một lúc rồi, Mật Nương vốn sợ lạnh nên ngồi trong xe, nhưng bà mẫu chân đi tập tễnh lại muốn quay về, nàng đành phải xuống xe khuyên bà đợi Ba Hổ trở lại.
“Sao không ngồi trong xe?” Ba Hổ không nhìn mẫu thân hắn, nắm lấy tay Mật Nương cảm thấy hơi lạnh, liền đỡ nàng lên xe, “Chúng ta đi ăn một bữa cơm canh nóng rồi về.”
Mật Nương thấy khớp ngón tay hắn bị trầy da, tay áo và bên sườn có vết ẩm ướt, liền kéo tay hắn day day.
“Không sao, m.á.u còn chưa chảy.” Ba Hổ hoạt động ngón tay, quay người lại lạnh lùng nói: “Lên xe.”
“Ta…” Phụ nhân vốn muốn nói bà không đi ăn, nhưng Ba Hổ lạnh mặt khiến bà không dám hé răng, đành kéo cái chân không tiện leo vào xe, ngồi trong xe rồi vẫn còn vẻ mặt uất nghẹn không cam lòng. Mật Nương ngoảnh mặt đi, ăn một bữa cơm thôi mà, làm như bị ép bán thân vậy.
“Ba Hổ, chàng vào chào Triệu đại phu một tiếng đi, ông ấy là người quen cũ của mẫu thân đấy.” Xe bò đã chuyển bánh, Mật Nương nhớ tới Triệu đại phu đã mắng bà mẫu té tát, vội vàng kéo cửa xe nói.
“Đừng, không cần…”
“Đi đi, đi đi, mau dẫn người của các ngươi đi, đừng đứng trước cửa ta chướng mắt.” Triệu đại phu không biết đã đi ra lúc nào, mặt đăm đăm liếc nhìn Ba Hổ, “Ta gặp bà ta thì liên tục không vui mấy ngày, tốt nhất đừng để bà ta xuất hiện trong y quán của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797156/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.