“Ăn cơm trước đã, tuyết trong sân để ăn cơm xong rồi xúc.” Mật Nương đứng ở cửa bếp hỏi ý kiến Ba Hổ, rồi lại nói: “Hơn nữa tuyết vẫn đang rơi, bây giờ xúc rồi, ăn cơm xong lại tích dày một lớp nữa.”
“Vậy thì ăn cơm trước đi, ta cũng mệt đến không còn sức lực rồi.” Leo lên trèo xuống, Ba Hổ chỉ cảm thấy tay chân mềm nhũn. Hắn cởi áo tơi ra phủi sạch tuyết, nhận lấy bát nước màu nâu sậm Mật Nương đưa tới, bóp mũi một hơi uống cạn.
“Khà, khó uống thật.” Nam nhân nhổ hai cái, “Dọn cơm đi, ta đi gọi đám người Triệu Lỗ.”
Nồi sau hâm nóng một nồi canh lòng cừu, bên trong có thêm củ cải, nồi trước là nửa nồi nước sôi. Ba Hổ vừa ra ngoài, Mật Nương liền thả mì cán vào nước, đợi mấy người rửa tay rửa mặt rồi uống xong canh gừng thì mì vừa vặn có thể vớt ra.
“Sao bát nàng chỉ có củ cải? Lòng cừu hết rồi à?” Ba Hổ thấy đồ ăn trong bát Mật Nương, gắp lòng cừu trong bát mình định gạt sang bát nàng.
“Có lẽ tối qua ngủ không ngon, ta không có khẩu vị lắm, chỉ muốn ăn chút đồ chay thôi.” Mật Nương né người đi, bảo Ba Hổ cứ ăn phần của mình, đừng lo cho nàng.
Ba Hổ vô thức muốn bảo nàng ăn xong rồi hãy đi ngủ, nhưng nhớ đến lời Triệu đại phu nói hôm qua, trong mắt hắn ánh lên vẻ dịu dàng, tâm trạng cực kỳ tốt nhìn về phía bụng nàng.
“Chủ nhà, ta thấy mái chuồng cừu qua năm nay chắc phải thay mới rồi, chi bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797149/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.