“Làm gì mà mặt mày ủ ê thế? Ai chọc ngươi?” Đại hồ tử cầm một cái thìa ra, vừa lúc thấy Tô Hợp đứng bất động nhìn về phía hạ nguồn con sông, “Ngươi hãy thành thật một chút, đừng gây chuyện cho ta đấy.” Nói xong thì hất vội thịt hầm trong thìa xuống đất rồi quay vào lều.
Nghe vậy, Tô Hợp c.ắ.n chặt răng, sắc mặt thay đổi vài lần, đứng một lúc rồi mới đi vào lều, chào hỏi phụ nhân đang ôm con.
“Ngươi và nha đầu kia thế nào rồi?” Phụ nhân nhíu mày, bà ta thực sự ghét người tiểu thúc này cứ đến giờ ăn lại đến.
“Có chút phiền phức, chiều ta sẽ đi tìm nàng ấy nói chuyện.”
“Ừ, tiểu cô nương người ta da mặt mỏng, đều sợ nam nhân quấn lấy, ngươi hãy nói lời ngọt ngào, hào phóng một chút, nhân lúc người ta còn lạ nước lạ cái, không rõ danh tiếng của ngươi, ngươi hãy nhanh chóng cưới nàng ấy về đi.” Phụ nhân nếm thử độ mặn của món canh, không mặn không nhạt nói: “Ngươi cũng đừng kén chọn người ta không có bò cừu làm của hồi môn, có bò cừu làm của hồi môn cũng chẳng ai chịu gả cho ngươi, bị thăm dò ngươi không qua nổi đâu.”
“Được rồi, đang yên đang lành nói mấy chuyện này làm gì? Ăn cơm thôi.” Đại hồ tử khẽ quát một tiếng.
“Ta ăn rồi, các người cứ ăn đi, ta ra ngoài đi dạo.” Tô Hợp chưa kịp ngồi xuống đã lạnh mặt đi ra ngoài.
Đại hồ tử nhìn bóng lưng huynh đệ hậm hực bỏ đi, có chút bất lực nói với phụ nhân: “Bà làm thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-chay-nan-den-thao-nguyen/4797086/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.