Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương 
Edit: FioTừ đó về sau, con chim mập ngái ngủ ấm ức trên vai Phượng Căng cứ hễ thấy y lại chíp chíp kêu ầm lên, làm như y giống như hồng thuỷ mãnh thú không bằng. 
Sau đó lại bởi tranh giành kiếm Lăng Trần, y và Phượng Căng kết oán nặng thù sâu. 
Một đám tiền bối trong viện Kinh Thiên, lớn tuổi rồi còn thích tọc mạch can chuyện bao đồng, kiểu gì cũng phải làm mấy lão hoà giải, nghĩ hết biện pháp xoa dịu mối quan hệ của bọn họ. 
Nhưng mà, y với Phượng Căng. 
Ở cùng một cái sân, đánh nhau; 
Ngồi cùng một cái bàn, đánh nhau; 
Có quan điểm không hợp trên lớp, tiếp tục đánh nhau. 
Chỉ cần hai người gần nhau, cơ bản là xung quanh đều tán loạn. 
Càng cạn lời hơn nữa là, bởi vì Phượng Căng quá yếu, không đánh lại y, cho nên sư tổ vặn nhéo lỗ tai y, bảo y cậy thế nạt người. 
Bùi Cảnh đúng thật không còn lời nào để nói, sao không nhìn xem đứa nào chọc vào đứa nào trước. 
Mắt thấy viện Kinh Thiên sắp bị y làm cho gà bay chó sủa, sư tổ suy nghĩ, cùng thế hệ người nổi bật xuất sắc, người trẻ tuổi da mặt mỏng, chắc chắn sẽ có chỗ kiêng dè. Thế là cài Ngộ Sinh hiền lành vào giữa bọn họ, sắp xếp thêm Tịch Vô Đoan và Ngu Thanh Liên ở phía trước, muốn cho y yên phận lại. 
Lần này thì tốt rồi, Bùi Cảnh khỏi lo thiếu đòn. 
Trước kia đắc tội một người, bây giờ đắc tội bốn kẻ, hình như cũng chẳng khác bao nhiêu. 
Mãi sau Trần Hư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cam-hoa-vai-chinh-that-bai/1149312/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.