Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương 
Edit: FioThực tế là không còn sớm nữa. 
Giờ này là thời gian lên lớp buổi sáng của Vân Tiêu. 
Bùi Cảnh vừa về đã phải lết xác đi. 
Sắc trời xanh xám, sương mù đọng trên cỏ cây ven đường làm tăng thêm vài phần ẩm ướt lạnh lẽo. 
Dường như Sở Quân Dự chẳng thèm để ý việc cả đêm qua y không về, Bùi Cảnh lại nghiêm túc kể chuyện xảy ra trong nhà của cụ già ở sơn mạch Vân Lam cho hắn nghe. 
“Sau đó ta với Hứa Kính quay lại một chuyến, những tấm gương trong phòng cụ già quả nhiên kỳ lạ. Tấm gương treo ở cửa sổ đối diện với cửa chính cũng là để phòng ngừa ma quỷ lẻn vào. Cháu trai của cụ già hồi nhỏ được cao tăng làm phép, hai mắt thông linh, cũng nhạy cảm với chuyện ma quỷ hơn hẳn những người khác.” 
“Chỉ là bé ấy chết rồi, tấm gương trên mái hiên bị người ta đập nát, quỷ quái chui lên từ dưới nền đất. Nhà bọn họ không có nhiều người, lúc ấy có thể ra vào phòng của nó cũng chỉ có hai. Cho nên ta đoán chắc hẳn đứa trẻ bị người bên cạnh làm hại, khả năng lớn nhất là chú hai của nó.” 
“Hoặc là bị yêu ma mê hoặc, hoặc là tự vàng đỏ nhọ lòng son.” 
Bùi Cảnh đi trên đường, tiện tay giật cọng cỏ đuôi chó, cầm lấy đung đưa, đi bên cạnh Sở Quân Dự nói ra phát hiện của mình. 
“Thế rồi đêm hôm ấy ta vào sơn lâm, quả thực gặp được con quỷ kia, hình dáng dữ tợn, cả người chỗ nào cũng là mặt — 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cam-hoa-vai-chinh-that-bai/1149307/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.