Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương
Edit: FioQuỷ vực ở phía bắc đại lục Thương Hoa, tiếp giáp với Vân Tiêu, ngự kiếm đi ngàn vạn dặm, cả đi cả về trong vòng một ngày vẫn khả thi.
Đi về phía bắc, băng qua đồi núi trập trùng âm u đầy chết chóc, một con sông bắc ngang chắn giữa đường.
Sông tên Vong Xuyên, nước chảy xanh biếc.
Dòng Vong Xuyên ở Quỷ vực không có tác dụng tiêu trừ ký ức trước kia của con người, chỉ là nước bình thường, hơi nhiễm thi khí, màu xanh biếc, toả mùi lạ như hương mà lại chẳng phải hương.
Trước kia Bùi Cảnh đã từng đến Quỷ vực một lần.
Cùng với bọn Tịch Vô Đoan và Ngu Thanh Liên.
Khi đó bọn họ mới ra khỏi viện Kinh Thiên, kết thúc năm năm tu hành tàn ác vô nhân đạo. Thoát được nanh vuốt ma quỷ của lão già trong đó rồi, bọn họ còn thiếu điều đốt pháo ăn mừng tự do.
Bản tính bị kiềm chế lâu như vậy, tới khi tái xuất giang hồ, ai nấy đều khó tránh khỏi ngứa ngáy tay chân, mấy người hẹn nhau nửa năm — kéo nhau đi diệt trừ yêu ma, nói trắng ra là tìm một vài yêu quái nhãi nhép đánh nhau, cốt để thư giãn.
Quỷ quái rơi vào tay bọn họ trong khoảng thời gian đó cũng thật sự là khổ tám đời.
Nửa năm cũng đủ cho tu sĩ chu du vạn dặm non nước.
Một lần trong đó ngang qua Quỷ vực.
Lần đầu nhìn thấy núi non chập chùng hình dạng kỳ quái cùng với nước Vong Xuyên xanh biếc đục ngầu.
Bùi Cảnh thấy hứng thú, hỏi tên sông tên núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cam-hoa-vai-chinh-that-bai/1149306/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.