🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tác giả: Thiếp Tại Sơn Dương

Edit: FioLão già đâu chăm chú nghe y nói, tròng mắt đảo quanh: “Hình như ta đã từng gặp người như vậy trên đường tới đây, ngươi đi theo ta, ta dẫn ngươi đi tìm hắn.”

Bùi Cảnh cười một tiếng: “Được.”

Lão già ôm giỏ, chầm chậm đi vào sâu trong sơn mạch. Tư thế đi đứng của lão hơi kỳ quái, chân khuỳnh ra, lắc trái lắc phải. Nhưng thứ thu hút sự chú ý của Bùi Cảnh lại là cái giỏ mà lão vẫn luôn ôm trong ngực như bảo bối kia.

Một miếng vải đen che phủ trên miệng giỏ, từng giọt đỏ như máu rỉ ra bên mép.

Vào sâu trong rừng, sương mù dần đậm hơn, nồng đến mức chìa tay không thấy được năm ngón.

Bùi Cảnh giả như sợ hãi, nói: “Tại sao ta cảm giác nơi này hơi quái quỷ ấy nhỉ.”

Lão già “hừ hừ” đáp: “Quỷ quái đâu ra, thanh niên các ngươi đúng là nhát gan, ngày nào ta cũng ở trong núi mà có gặp phải thứ gì đâu.”

Bùi Cảnh hứng thú: “Mỗi ngày cụ ở trong núi làm gì vậy?”

Lão già phía trước nghẹn họng, hồi lâu sau mới ấp úng mở miệng: “Hái dăm ba cây linh chi đem ra ngoài bán thôi, thôn chúng ta đều dựa vào cái này để duy trì cuộc sống. Lúc ngươi đến không thấy à, ở miệng núi ấy, tên là thôn Mộc Đầu. Chúng ta sống từ đời này sang đời khác dựa vào việc bán gỗ bán thảo dược, hiểu rõ địa hình nơi này như lòng bàn tay.”

Tầm mắt Bùi Cảnh hoàn toàn không bị sương mù che lấp.

Càng vào sâu hơn thì ngoại hình của lão

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cam-hoa-vai-chinh-that-bai/1149301/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.