[Ủa? Sao Đoạt Đoạt không cho Minh Bảo nhào tới ôm ba nhỏ của ẻm vậy?]
[QAQ Có phải thầy Thẩm cũng không khoẻ không đó, nhìn gầy quá trời luôn!]
[Kiểu mỹ nhân ốm yếu? I mê!]
[Không phải đâu, trong show chăm con là ảnh có nói rồi, gầy là để chuẩn bị tạo hình cho phim mới thôi, chứ không phải do sức khoẻ.]
[Có khi nào Đoạt thiếu gia ghen á? Không muốn ai ôm ba nhỏ ngoài mình với em trai!]
[Y chang ba ảnh luôn, bá đạo chiếm hữu đến chết haha]
Máy quay tiếp tục bám sát nhóm người đang đi mua sắm.
Để tăng độ hấp dẫn cho vòng chơi tiếp theo, tổ chương trình quyết định thêm luật mới: các gia đình chưa mua xong thì không được mua giùm mấy gia đình đã mua xong.
Coi như chặn luôn cái lỗ hổng luật lệ mà nãy Thẩm Khanh vừa phát hiện.
Mặc dù ai nấy nhìn về phía Hứa Dự Kiệt và Minh Bảo với ánh mắt đầy tiếc thương, nhưng đạo diễn vẫn lạnh lùng công bố luật mới.
“Ủa??”
Người bật ra tiếng là Hứa thiếu gia.
Nếu không bị đạo diễn nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại luật, chắc anh cũng chẳng nhớ chẳng thèm để tâm đâu.
Nhưng càng bị dằn mặt kiểu này, Hứa thiếu gia lại càng có linh cảm chẳng lành, chắc chuẩn bị ăn hành tới nơi rồi.
“Minh Bảo!” anh quýnh quá nhào tới ôm lấy Minh Bảo.
“… Chú út?”
Minh Bảo bị ôm mạnh quá mém méo mặt, khó khăn lên tiếng.
Hai chú cháu ôm nhau run như cầy sấy, nhà Thẩm Khanh cũng bó tay chấm com, chỉ còn biết tặng ánh mắt “cầu nguyện tự cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-lam-bo-cua-nhoc-ga-con-hoc-hanh-nhu-dien/5036628/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.