[Vậy, Thẩm thiếu gia là “bạch nguyệt quang” của mọi người, nhưng lại là “bạch nguyệt quang” của Thẩm Khanh?…】
Trước ống kính, Thẩm Khanh được Thẩm thiếu gia ôm rất nhiệt tình, quả thật có chút ngập ngừng, nhưng rõ ràng khi gặp Thẩm Duyên, cậu cũng rất vui.
Trong khi đó, Cố Hoài Ngộ, người đẩy xe đẩy chở bé nhỏ ngồi trên đó, còn tay kia kéo bé lớn, gương mặt vốn lạnh lùng, lúc này lại cau mày sâu sắc.
[Ôi trời, ngoặt hết cỡ rồi sao??]
[Vậy ra Cố tổng mới là người bị xem là bản thay thế…]
[Thương Cố tổng một giây.]
[Tớ trước xem hot search có thấy người ta nói thế, tưởng bậy bạ… Giờ nhìn phản ứng của họ, có vẻ đúng thật!]
[Tớ bắt trend không sai rồi, lại là chuyện tình tay bốn to đùng đây mà haha!]
Cùng lúc đó, Lục Cảnh Dịch cũng bước tới.
Gương mặt anh cũng nhăn lại như có phần bất đắc dĩ. Lục Cảnh Dịch đầu tiên kéo vợ ra khỏi chỗ Thẩm Khanh, đồng thời liếc sang Cố Hoài Ngộ một cái rồi chào:
"Cố tổng".
Cố Hoài Ngộ gật đầu đáp lại.
Lúc này, như vừa mới phát hiện ra Cố tổng, Thẩm Duyên cũng chào:
"Cố tổng, chào anh".
Cách xưng hô y hệt Lục Cảnh Dịch.
Cố Hoài Ngộ: "Ừ"
[Cảm giác quan hệ giữa Thẩm thiếu và Cố tổng khá xa cách, chẳng giống người quen thân lắm.]
[Cố tổng: Mấy người đều là đang tranh giành vợ tôi rồi, thân quen gì nhau nữa?]
[Ôi trời, đây là… tình yêu giữa hai nam chính à?]
[Hai mỹ nam đau khổ, tình yêu bi thương sâu sắc… Tớ thích!]
Lúc này, Lục Cảnh Dịch đành phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-lam-bo-cua-nhoc-ga-con-hoc-hanh-nhu-dien/5036627/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.