Thứ Tư, theo như đã hẹn, Thẩm Khanh tới họp phụ huynh cho Đoạt Đoạt.
Trường tiểu học mà Cố Đoạt theo học là do anh hai của Cố Hoài Ngộ, Cố Hoài Diệu tìm giúp, không phải kiểu trường tư thục danh giá tụ hội tinh anh gì cho cam, mà chỉ là một ngôi trường công lập bình thường thôi.
Thẩm Khanh trước đó cũng từng hỏi Đoạt Đoạt có muốn chuyển trường không.
Lý do thì có hai:
Thứ nhất, trường này chỉ dạy song ngữ, hiển nhiên là không đủ đô với tiểu thiếu gia nhà cậu.
Thứ hai, dạo gần đây Minh Bảo cứ gọi điện cho Thẩm Khanh suốt, năn nỉ cậu chuyển Đoạt Đoạt sang học cùng trường với cậu bé, nói là muốn được học chung với bạn.
Thế nhưng--
"Không được."
Đối mặt với lời mời tha thiết của Minh Bảo, Cố Đoạt lần nào cũng nghiêm mặt, chau đôi mày nhỏ xíu, phũ phàng từ chối.
c** nh* còn tuyên bố chắc nịch: "Không cần thiết. Ở đâu cũng học được."
Bị từ chối thẳng thừng, Minh Bảo chỉ biết: "Hu hu hu hu!"
Vừa khóc vừa dụi dụi mắt như chú cún con đáng thương.
Thẩm Khanh: "..."
Tuy rất hiểu tâm lý Minh Bảo muốn chơi cùng bạn thân mỗi ngày, nhưng từ trước đến nay, Thẩm Khanh luôn tôn trọng lựa chọn của Đoạt Đoạt.
Đã bảo không chuyển trường là không chuyển.
Tiểu học của Thẩm Khanh hồi xưa cũng bình thường thôi, môi trường dĩ nhiên có ảnh hưởng, nhưng quan trọng vẫn là thầy cô dạy ra sao và bản thân tụi nhỏ như thế nào.
Thẩm Khanh thì lại càng mong bạn bè cùng lớp của Đoạt Đoạt đều "bình thường" chút. Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ca-man-lam-bo-cua-nhoc-ga-con-hoc-hanh-nhu-dien/5036562/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.