Thấy Tô Hoài Minh không vui, nhắm vào hắn, Phó Cảnh Phạn rất muốn sống nên không làm phiền Tô Hoài Minh nữa, im lặng ngồi ở hàng ghế trước lái xe, cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của mình.
Trên đường đi, Tô Hoài Minh và Phó Tiêu Tiêu chơi một lúc, sau đó hai bố con dựa vào nhau, chìm vào giấc ngủ say.
Phó Cảnh Phạn nhìn thấy cảnh này, lái xe càng êm hơn, khi chờ đợi ở ngã tư, hắn nhẹ nhàng đắp chăn cho hai người, suốt quá trình không phát ra một chút tiếng động nào.
Tô Hoài Minh đã ngủ rồi, Phó Cảnh Phạn mới nhìn cậu qua kính chiếu hậu, vừa kiềm chế vừa tham lam.
Hắn mơ hồ xoa ngón tay, đầu ngón tay vẫn còn lưu lại cảm giác mịn màng, trong đầu không nhịn được hiện lên hình ảnh đêm qua.
Là hắn làm quá trớn.
Thậm chí bây giờ nhớ lại, hắn cũng không biết tại sao đêm qua lại mất kiểm soát như vậy.
Thời thơ ấu phải sống nhờ nhà người khác, cuộc sống nơi đây mai đó đã hình thành nên tính cách của Phó Cảnh Phạn ngày nay, ban đầu hắn chẳng có gì cả, cái gì cũng có thể bị cướp mất, vì vậy hắn nóng lòng muốn trở nên mạnh mẽ, có khả năng bảo vệ.
Điều này dần trở thành một nỗi ám ảnh, một ham muốn kiểm soát gần như điên cuồng.
Những thứ hắn thực sự muốn, nhất định phải hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của hắn, không được phép có một chút sai lệch nào, ngay cả đối với bản thân hắn cũng không ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-buong-xuoi-show-thieu-nhi-toi-bong-noi-tieng/3465319/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.