Nghe lời Phó Cảnh Phạn nói, Tô Hoài Minh theo bản năng liếm môi.
Cảm giác chua chát giữa môi răng đã hoàn toàn biến mất, đầu lưỡi thực sự phảng phất vị ngọt nhàn nhạt, khiến cậu không khỏi nghi ngờ quả chua vừa nãy chỉ là ảo giác.
Tô Hoài Minh ngây người nhìn Phó Cảnh Phạn, vừa định nói gì đó thì một giọng trẻ con vang lên sau lưng họ.
"Con hái được lá cỏ non lắm luôn, dê nhất định sẽ thích!" Giọng nói của Phó Tiêu Tiêu khựng lại, rất khó hiểu nhìn xung quanh, "Bố ơi, mọi người đâu rồi?"
Nghe thấy giọng nói của Phó Tiêu Tiêu, Tô Hoài Minh lập tức tỉnh táo lại, thần kinh căng thẳng, theo phản xạ có điều kiện đá Phó Cảnh Phạn một cái.
Phó Cảnh Phạn: "..."
Hắn không hề đề phòng, lảo đảo lùi lại mấy bước, lúc này mới miễn cưỡng đứng vững, không tiếp xúc thân mật với mặt đất.
Phó Cảnh Phạn nhìn Tô Hoài Minh sau gốc cây, cũng không tức giận, chỉ cười bất đắc dĩ.
Con mồi trong lòng mềm mại ngoan ngoãn, như thể mặc hắn muốn làm gì thì làm, sẽ không phản kháng, thực ra toàn thân đầy gai, còn có thể đá người.
Tô Hoài Minh mặt nào hắn cũng thích, thấy thú vị, muốn trêu chọc Tô Hoài Minh thêm.
Ai ngờ ý nghĩ này vừa nảy ra, hắn đã bị Tô Hoài Minh trừng mắt.
Phó Cảnh Phạn vô cớ bị đá một cái, không những không được xin lỗi và bồi thường, còn bị ghi thù, không khỏi thấy hơi ấm ức.
Phó Cảnh Phạn nhướng mày, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-buong-xuoi-show-thieu-nhi-toi-bong-noi-tieng/3465318/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.