Nếu cậu còn không quay lại cơ thể thì sẽ xảy ra chuyện lớn mất.
Nhân lúc cùng Mướp Ú ra ngoài chơi, cậu đổi thời gian trở về hình người. Cơ thể mèo ngủ lại trong bụi cỏ, cách cơ thể của cậu không xa lắm.
Vừa tỉnh lại, Thẩm Tử Sơ thấy ngay Đỗ Hàn trong phòng ký túc. Những sinh viên năm tư không tham gia thi cao học hầu như đều ra ngoài tìm việc từ tháng mười hai, hiện giờ trong phòng cũng chỉ còn lại cậu và Đỗ Hàn.
“Thần ngủ, cuối cùng cậu đã dậy rồi à?”
“Đừng có gọi linh tinh.”
Đỗ Hàn cười ha ha: “Còn hơn nửa tháng nữa là thi, dạo này cậu chỉ toàn ngủ, chuẩn bị thế nào rồi?”
Nếu không phải cậu bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi cao học từ tận năm hai, lần này quả thật là không kịp xoay sở.
“Cậu không tin thực lực của tớ à?”
Đỗ Hàn lập tức giơ tay chào kiểu quân đội: “Đại thần, em làm sao dám nghi ngờ khả năng học tập của anh!”
Cái gì có thể nghi chứ tuyệt đối không được nghi vị trí đầu bảng của Thẩm Tử Sơ!
Thẩm Tử Sơ mặc kệ cậu ta, ngồi dậy.
Chốc lát sau, ngoài cửa vang lên tiếng gõ.
Đỗ Hàn cười toe đi mở cửa, chợt phát hiện người bên ngoài trông rất quen: “Cậu là…?”
Trình Mục Tiêu chưa trả lời, đưa mắt nhìn Thẩm Tử Sơ.
“Tử Sơ.”
Đỗ Hàn tức thì trợn mắt, cái giọng này là giọng mỹ nữ ở phòng y tế lần trước mà! Chẳng trách! Giờ người ta đổi sang mặc đồ nam, tóc cũng cắt rồi, cậu ta không nhận ra ngay được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bien-thanh-meo-cua-nam-than/4550940/chuong-29.html