Sau một hồi lâu trầm mặc, Giang Diệc cuối cùng cũng hạ quyết tâm, kể cho Tư Kinh Mặc nghe sự việc ngày hôm qua.
Thật ra đến bây giờ cậu vẫn chưa bình tĩnh trở lại. Chuyện này đối với cậu là một đả kích rất lớn, đêm qua cậu chỉ cố tình quên đi, tạm thời không quan tâm đến nó.
Không nghĩ đến thì sẽ không khó chịu.
Nhưng trước sau cậu vẫn phải đối mặt với chuyện này.
Không phải hôm nay cũng sẽ là ngày mai.
Ý của Tư Kinh Mặc là muốn để Giang Diệc đối mặt sớm một chút mà thôi.
Sau khi kể xong, cả hai rơi vào im lặng, không ai nói chuyện.
Đôi mắt Giang Diệc lại hơi ửng đỏ, cậu có chút khó khăn mà nhìn ra chỗ khác, không muốn để Tư Kinh Mặc thấy được dáng vẻ bây giờ của mình.
Nhưng Tư Kinh Mặc đã tới gần, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cậu, ôm cậu vào lòng.
Hắn không nói gì cả mà chỉ ôm cậu thật chặt.
Giang Diệc khịt khịt mũi, vùi đầu vào cổ Tư Kinh Mặc, giọng nói hơi chút nghẹn ngào: “Tư ca, tớ phải làm sao bây giờ?”
Tư Kinh Mặc vỗ vỗ lưng Giang Diệc, không trả lời mà hỏi ngược lại: “Cậu muốn làm như thế nào?”
Giang Diệc nhẹ nhàng đẩy hắn ra, thẳng thắn đối diện với hắn, toàn bộ suy nghĩ của cậu đều viết rõ trên mặt.
Không muốn để ba mẹ ly hôn, đây là ý nghĩ của cậu.
Tư Kinh Mặc khẽ thở một hơi thật dài.
Có một số việc là không thể trốn tránh, chuyện ba mẹ ly hôn lại càng không thể.
Nếu hiện tại bạn trốn tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bien-o-toi-bi-doi-thu-mot-mat-mot-con-danh-dau/1181125/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.