Giang Diệc đâu có biết kích thước ngón áp út của bản thân.
"Chúng ta nên nói về kỳ thi Olympic toán thôi." Giang Diệc thật sự không biết cách chuyển chủ đề, chỉ có thể cố nói sang chuyện khác.
Cũng may Tư Kinh Mặc không bắt bẻ mà thuận theo Giang Diệc luôn.
Giờ cách thời gian thi chỉ còn có mấy ngày, nội dung nên ôn bọn họ đã ôn xong, chỉ là mỗi lần đứng trước những kỳ thi như thế này, Giang Diệc vẫn cảm thấy căng thẳng.
Tư Kinh Mặc thì bình tĩnh hơn Giang Diệc nhiều, thậm chí hắn còn làm một đề cương riêng cho Giang Diệc, trên đó là những dạng đề quan trong của cuộc thi Olympic toán cấp tỉnh trong những năm qua.
Về cơ bản nếu nhớ hết tất cả những dạng đề này thì kỳ thi sẽ không có quá nhiều vấn đề.
Giang Diệc chỉ căng thằng mất một lúc, dù sao cậu cũng không quá muốn có giải thưởng, cậu rất hưởng thụ quá trình Tư Kinh Mặc giảng đề cho cậu.
Bạn trai đẹp trai, giọng hay, thành tích tốt, nghe hắn giảng đề, đây là một loại hướng thụ từ mắt đến tâm hồn.
Sau đó nghe mãi nghe mãi, Giang Diệc ngủ quên lúc nào chẳng hay.
Điện thoại vẫn còn gác trên giá đỡ, còn mặt Giang Diệc thì đã vùi vào gối, thậm chí còn đắp cả chăn cho mình.
Thật không khỏi khiến người ta lo lắng mà.
Tư Kinh Mặc nhìn một hồi, im lặng rồi bật cười.
Ánh mắt dừng lại trên màn hình, cứ nhìn mãi không rời, không biết nhìn bao lâu, Tư Kinh Mặc mới thấp giọng nói: "Ngủ ngon."
Sau khi cúp điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-bien-o-toi-bi-doi-thu-mot-mat-mot-con-danh-dau/1181116/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.